Cô ta đã từng nhìn thấy loài cây này trong quyển sách không hoàn chỉnh ở nhà họ Hứa, cho nên biết đó là “Ôn Phục Tử”, là một loại dược liệu có thể tăng độ ổn định của hiệu quả thuốc cũng như tăng xác suất luyện đan thành công.
Cô ta âm thầm giật mình, khi chợt nhớ tới “đan dược cấp thấp” mà mình dùng mọi cách cũng không thể luyện ra được thì một ý tưởng lập tức nảy lên trong lòng cô ta.
Nhưng mà…
Bạch Ngữ Dung len lén nhìn Thẩm An đang đứng phía sau một cái, tạm nén ý định trong lòng xuống, cô ta vừa xách giày vừa xoay người nhìn về phía Thẩm An, ra vẻ nũng nịu cười với anh ấy: “Đàn anh ơi, đôi này vừa chân em nè.”
“Ừ, vậy cô mau ra ngoài...” Mang vào đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây