Trên giàn hoa trong lều lớn có treo vài chậu cỏ Vọng Bắc Đông mà đàn em Tô trồng cho thầy, ngoài ra còn có hơn mười chậu gạo lứt lận đấy.
Tuy đã được đậy kín và đặt ở góc khuất, nhưng Thẩm An vẫn thấy không yên tâm khi để Bạch Ngữ Dung qua đó một mình.
Lỡ chẳng may xảy ra chuyện gì thật thì sao?
Có điều, trong mắt Bạch Ngữ Dung thì đề nghị đi cùng của anh ấy lại mang hàm ý khác.
Cô ta cười thầm trong lòng, ngoài mặt vẫn giả vờ rụt rè, gật đầu đáp: “Dạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây