… Tới lúc thi kiểu gì mấy đứa cũng sẽ đổ lệ cho xem.
Trong lúc anh ấy đang nghĩ ngợi vẩn vơ, bên tai bỗng truyền tới một giọng nói rụt rè, pha lẫn chút yếu ớt: “Đàn anh Thẩm ơi…”
Thẩm An sợ ngây người, vội quay đầu nhìn, khi thấy chẳng biết từ lúc nào mà Bạch Ngữ Dung đã đứng ngay sát cạnh mình, anh ấy khẽ gật đầu chào, đặng hỏi thăm: “Có gì không em?”
Vừa hỏi, anh ta vừa lặng lẽ dịch người sang bên cạnh vài bước, kéo giãn khoảng cách với Bạch Ngữ Dung.
Thẩm An đã quen với hương hoa, hương cỏ tươi mát, hoặc là mùi thuốc gay mũi, nên giờ khi ngửi thấy mùi nước hoa trên người Bạch Ngữ Dung thì bỗng có chút khó chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây