“Con yên tâm đi, mẹ sẽ không để con nhỏ đó lấy được một đồng xu nào của nhà họ Bạch đâu.” Hứa Tần Nhã gằn từng câu từng chữ một.
[Dạ, vậy... con có nên giả vờ như không biết gì không mẹ?] Bạch Ngữ Dung bày ra vẻ không biết phải làm sao.
“Ừm, con cứ coi như không biết đi.” Hứa Tần Nhã trả lời, dừng một lát rồi bổ sung: “Với lại chuyện này hai mẹ con mình biết được rồi, đừng nói với ba con.”
[Việc này...] Bạch Ngữ Dung đắn đo: [Không được tốt lắm thì phải?]
“Ngữ Dung à, con cứ nghe lời mẹ đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây