“Được rồi.” Mễ Nhã hơi do dự một chút rồi gật đầu, nhìn Bạch Ngữ Dung nói: “Vậy chị cảm ơn đàn em trước nhé.”
“Chị cứ gọi là em Ngữ Dung là được.” Bạch Ngữ Dung cười nói: “Sau này em còn muốn nhờ vả chị giúp đỡ nhiều hơn nữa kia.”
Mễ Nhã cười đắc ý, cô ta đương nhiên biết rõ sở dĩ Bạch Ngữ Dung như vậy là bởi vì cô ta là người nhà họ Mễ.
Thế nên Mễ Nhã ngẩng cao đầu lên, giọng nói có chút kiêu căng: “Được thôi.”
Bạch Ngữ Dung mím môi cười, sau đó hai người vừa nói vừa cười rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây