“Vâng ạ.” Bạch Ngữ Dung vừa trở về từ thành phố C cười tủm tỉm nhìn Mễ Nhã, cô ta tự giới thiệu: “Em là sinh viên năm thứ nhất của Luyện Đan Viện, Bạch Ngữ Dung. Đàn chị Mễ, em đã được nghe về chị rất nhiều, em rất vui vì hôm nay có được cơ hội để nói chuyện với chị.”
“Tôi biết cô.” Mễ Nhã cảm thấy nhàm chán gật đầu với cô ta một cái rồi nói tiếp: “Ngày cô được đánh giá và xác định là ‘cấp thấp’ thì tôi cũng có mặt ở đó.”
Bạch Ngữ Dung nghe thấy thế thì cúi đầu xấu hổ cười: “Để cho đàn chị chê cười rồi, so với đàn chị Mễ Nhã thì một cấp thấp như em chẳng là cái gì cả.”
Bạch Ngữ Dung nói tới đây thì dừng lại rồi ngẩng đầu lên nhìn Mễ Nhã với đôi mắt lấp lánh: “Em nghe nói đàn chị đã là cấp F rồi, đó là trình độ cấp cao mà rất ít người có thể đạt được, đàn chị giỏi ghê đó, em muốn noi gương chị để học tập.”
Dù đúng hay sai thì nịnh nọt chẳng bao giờ sai cả, sau khi nghe mấy câu nịnh hót từ Bạch Ngữ Dung thì tâm trạng của Mễ Nhã đã tốt hơn rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây