“Nói cách khác tức là, những gia tộc xếp trước thì có thể chống đối với ông già họ Mễ kia sao?” Tô Tái Tái gật đầu hỏi.
Một từ “Ông già” của Tô Tái Tái khiến Đại Vi hít một ngụm khí lạnh, cô ấy lo lắng nhìn thoáng qua phòng bệnh rồi nhanh chóng kéo cô qua một bên, ra hiệu cho cô đừng nói chuyện nữa!
Tô Tái Tái xem thường, lúc cô đang tính nói gì đó nữa, liếc mắt nhìn về đằng sau, lập tức thấy sư mẫu Nghiêm đang đặt tay lên vai mình, thế nên cô không nói gì nữa.
“Sư mẫu Nghiêm.” Tô Tái Tái và Đại Vi cùn quay đầu lại nhìn người đứng sau lưng, cung kính chào hỏi.
“Yên tâm đi.” Sư mẫu Nghiêm cười với hai người họ: “Giao cho thầy của hai đứa xử lý là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây