Đại Khôn Hào gật đầu được một nửa thì “Hả” một tiếng, đứng bật dậy, mở to mắt nhìn Tô Tái Tái. Rốt cuộc cậu ta cũng nhớ ra vì sao trông cô khá quen mắt.
“Cô... Cô là???”
“Đúng vậy. Đàn chị Đại đối xử với tôi rất tốt.” Tô Tái Tái tiếp tục ôm mặt, cười tủm tỉm nói: “Cho nên tôi chăm sóc em trai chị ấy một chút cũng là chuyện nên làm mà.”
Dừng một chút, cô nói thêm: “Không cần khách khí.”
“...” Ai con mẹ nó khách khí với cô chứ hả?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây