Bạch Ngữ Dung hơi kinh ngạc, sau đó nhìn ông ta với ánh mắt khó hiểu.
Tần Trác Thắng cũng nhận ra giọng điệu của mình quá hung tợn, ông ta thử xoa dịu cảm xúc trong lòng rồi mới cứng đờ bảo: “Con vẫn chưa rành rẽ mọi thứ, nếu để con lấy và dùng nguyên liệu tùy ý như thế là đang hại con đấy. Cho dù là “cấp thấp” thì cũng thế thôi, tóm lại con phải củng cố căn bản cho chắc trước đã!”
Tần Trác Thắng nhíu mày nói xong câu này, sau đó không đợi Bạch Ngữ Dung trả lời đã quay đầu bỏ đi mất.
Ông ta có ý tốt, nhưng lời này vào tai của Bạch Ngữ Dung lại biến thành đang ông ta cười nhạo cô ta, cho rằng cô ta không xứng được hưởng thụ ưu đãi như thế.
Bạch Ngữ Dung siết chặt nắm tay, trong mắt tràn đầy oán hận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây