Tô Tái Tái xoay người, đối diện với Hứa Tần Nhã, cau mày, từ tốn nói: “… Tôi khuyên bà nên nói ít lại thì hơn.”
Nhưng những lời đó của cô lại như đổ thêm dầu vào lửa, khiến Hứa Tần Nhã càng thêm tức giận, nhất là khi bà ta để ý thấy Tô Tái Tái đang cầm điện thoại trong tay thì càng thêm nóng máu: “Mày… mày đẩy Ngữ Dung xuống hồ, thế mà còn tâm trạng đứng đây chơi điện thoại sao?!”
Dứt lời, bà ta lại chỉ tay vào mặt Tô Tái Tái, quát lớn: “Mày mau qua đây, đi xin lỗi Ngữ Dung với tao!”
“Tự cô ta nhảy xuống hồ mà, liên quan gì đến tôi.” Tô Tái Tái giải thích ngắn gọn: “Với cả… tôi còn chưa tính sổ chuyện hai người giả mạo thành tôi, chạy tới chỗ ông Trần, lừa ông ấy lấy chìa khóa để lén lẻn vào đây đâu, thế mà còn dám trả đũa cắn ngược lại tôi nữa ư?”
“Tao… tao là mẹ mày đấy! Tới nhà mày thì có sao?” Trong mắt Hứa Tần Nhã lóe lên vẻ chột dạ, nhưng miệng vẫn cố cãi chày cãi cối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây