Da mặt ông chú như tôi mỏng lắm, sợ là “xả” không nổi đâu.
Vệ Cát sờ sờ gáy, uất hận nhìn Miêu Đại Yên.
Nhưng nhờ vậy mà bầu không khí vốn căng thẳng giữa ba người lập tức tan biến, Khúc Nhiên vừa cười khúc khích vừa phẩy tay với hai người kia: “Hai người đi mau đi, tôi ở lại đây cũng được.”
“Một mình cô không sao đó chứ?” Miêu Đại Yên hơi do dự.
“Không sao đâu.” Khúc Nhiên lắc đầu: “Ban nãy đàn em đã giải quyết giúp tôi rồi, nên tính ra giờ tôi còn ăn toàn hơn cả hai người nữa đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây