Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Kiếm Tiền Dưỡng Gia

Chương 21:

Chương Trước Chương Tiếp

Người giấy nhỏ ngồi trên chiếc điện thoại di động, cúi đầu nhìn xuống màn hình, ngây người hai giây xong mới vui vẻ, bắt đầu đi đi lại lại trên màn hình.

Chuỗi hạt châu đen đặt ở bên cạnh cũng có cái gì màu đen từ từ nhô ra, giống như những chiếc xúc tu mềm mại, cũng tò mò mà bấm vào màn hình điện thoại.

Tô Tái Tái thấy chúng nó đang chơi rất vui vẻ, đang dự định đi tắm, nhưng chưa bước được một bước liền dừng lại, quay người nhìn ra hướng cửa.

Người giấy nhỏ cùng hạt châu đen cũng cảm thấy được, nhanh chóng ẩn mình trở lại nguyên dạng ban đầu.

Giây tiếp theo, một thanh âm gõ cửa từ bên ngoài vang lên.

“Tô tiểu thư, xin mở cửa một chút.”

_ _

Ở một bên khác, một con hẻm sầm uất.

“Được rồi, chuẩn bị dọn quầy hàng thôi.” Chủ quán vươn vai duỗi người, cất điện thoại đi động đi và bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Một bên vừa thu dọn một bên vừa nhìn về phía tên “hàng xóm” Ngô Lục Lục, thấy ông ta xách ấm trà đứng dậy, liền mỉm cười nói, “Ây, Ngô đại sư, hôm nay không thu dọn quầy hàng à?”

Ngô Lục Lục nghe xong liền tức giận trừng mắt nhìn chủ quán nói, “chỗ của tôi còn chưa khai trương, sao phải dọn quầy? Chờ một chút đi, lát nữa tôi sẽ dọn quầy.”

Nói xong, cũng không đợi tên chủ quán nói lại cái gì, liền tùy ý vẫy tay mà đi đến quán trà ở gần đó mà rót nước sôi vào.

Chủ quán nghe xong cũng không khỏi ngượng ngùng mà sờ sờ mũi, nếu như không phải hôm nay ông ta cười không đúng lúc, có lẽ bây giờ “Ngô đại sư” cũng không tức giận với ông ta.

Sau khi suy nghĩ một hồi, chủ quán liền sờ sờ túi, hình như thuốc lá đã hết rồi, ông ta liền xoay người đi tới cửa hàng tiện lợi gần đó, hất cằm nói, “ông chủ, lấy cho bao thuốc lá.”

Đều là người quen, tự nhiên cũng biết ông ta cần mua thuốc lá loại gì nên ông chủ đã đưa cho ông ta một bao thuốc lá mà không cần phải hỏi lại. Đợi sau khi ông ta mở bao thuốc, cầm bật lửa mà châm một điếu ngay tại quầy, lúc này ông chủ cửa hàng mới nói đùa với ông ta, “thế nào, gần đây tôi không thấy anh mua vé số, sau này cũng định không mua nữa à?”

Tên chủ quán nghe xong thì khịt mũi một tiếng, bộ dáng kiểu như “đừng nhắc đến nữa”, trợn mắt nhìn chủ cửa hàng mà nói, “tôi mở quầy hàng ở đây mấy năm, cũng mua rất nhiều vé số của ông. Cuối cùng, ngay cả 5 đồng cũng đều chưa từng trúng qua. Bỏ đi, tốt hơn hết là tôi nên thành thật và không nên nghĩ về những thứ này nữa.”

Ông ta vẫy vẫy tay, dừng lại một chút rồi nói thêm, “Ngô đại sư cũng đều nói rồi, tôi không có cung tài vận.”

“Aiz, anh nghe ông ta nói à.” Nhắc đến Ngô Lục Lục, chủ cửa hàng lại cười khẩy một tiếng, dừng lại một chút rồi nói: “không phải anh vẫn luôn nói nếu như ông ta thật sự biết bói toán thì đã sớm không còn ở đây sao. Nào, bỏ đi bỏ đi, mau tới đây mua thêm một tờ, thử vận may xem sao.”

Tên chủ quán còn đang định từ chối, nhưng chưa kịp nói thì đã nghĩ đến lời cô gái trẻ kia nói.

_ _ [Sắc mặt của ông chủ cũng đặt biệt tốt, đặc biệt là cung tài vận. Hai ngày này nếu như ông mua vài tờ vé số, biết đâu lại có thể trúng giải thưởng khá to đấy.]

“.....Được thôi. Liền mua 2 tệ đi.” Tên chủ quán nhớ lại bỗng có chút động lòng mà nói với chủ cửa hàng ở phía mặt.

****

Lúc Tô Tái Tái tắm xong, tinh thần sảng khoái mà bước ra khỏi phòng tắm, đồ ăn vặt trước đó được đưa tới chỉ còn lại một đống túi lớn được đặt ở đằng kia..

Mà người giấy nhỏ ngồi ở đó vẻ mặt ngoan ngoãn, ngây thơ nhìn cô như muốn nói, “còn nữa không.”

Chuỗi hạt châu đang nằm yên tĩnh ở bên cạnh, giống như đống rác lớn này đều được tạo nên bởi người giấy nhỏ, một chút cũng không liên quan đến chúng nó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)