“Haiz! Ban nãy hưng phấn quá độ rồi.” Ngô Thẩm Văn vui vẻ vỗ vào bắp đùi một cái, quay sang nhìn Ngô Hạo và quản gia Ngô, cười ha hả nói: “Nói thật là đến bây giờ ba vẫn chưa thể bình tĩnh lại được nữa.”
“Rốt cuộc là trúng được giải thưởng gì mà lại khiến hai người vui vẻ đến độ đó vậy?” Ngô Hạo nghe thấy thế, cười nói móc: “Nhà chúng ta cũng đâu có thiếu tiền đâu.”
Dừng lại một lát, anh ấy nhịn không được mà lên tiếng phàn nàn: “Ba à, con đang viết một báo cáo hết sức quan trọng thì bị ba gọi về đây mất tiêu. Được rồi, không có việc gì thì con quay về viết báo cáo tiếp nha.”
Nếu nói đến chuyện lớn thì có cái nào lớn bằng chuyện Luyện Khí Viện vừa phát hiện ra một thiên tài là Khúc Nhiên chứ?
Người đầu tiên sau gần sáu mươi năm lận đấy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây