“Có. Em đã từng nghe anh cả nói tới vị đạo trưởng trong núi này, cho nên đã tham gia đấu giá trước.” Ngô Lục Lục cầm điện thoại đi quanh trong phòng riêng.
Hành động của ông ấy giống y khuôn đúc của Ngô Thẩm Văn, đúng là hai anh em.
“Nhưng mà… Em không xác định có thể được chọn trúng không.” Ngô Lục Lục nghĩ thế thì nhịn không được nhíu mày lai.
Thật là ưu sầu.
[Không sao cả! Em gọi là Ngô Lục Lục*, chắc chắn sẽ thuận lợi không vấn đề gì cả! Anh coi trọng em, em trai!] Cố lên!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây