Lúc này Phương Hiểu Tuyết nhìn thái độ của Vệ Cát và Miêu Đại Yên đối với Khúc Nhiên khác hoàn toàn so với mình thì nhịn không được hừ lạnh trong lòng một tiếng.
Cô ta ghét bỏ nhìn hai người kia, vừa đưa tay ra phẩy phẩy lại vừa ngửa người ra sau, làm ra vẻ như mấy người thật hôi thối: “Cụ, hai người lại đi hút thuốc lá sao? Khó ngửi chết đi được!”
Miêu Đại Yên nghe xong thì nhìn qua Phương Hiểu Tuyết, trên mặt vẫn giữ dáng vẻ cười hì hì nói: “Chắc là lúc đi qua khu vực hút thuốc lá nên bị dính mùi, một lúc là hết thôi.”
Dẫu gì chú ấy cũng lớn tuổi nhất ở đây, xử sự đưa đẩy khôn khéo hơn nhiều, cũng không làm mất lòng ai.
Vệ Cát thì không giống thế, cậu ấy ngước mắt nhìn Phương Hiểu Tuyết, mặt không biểu tình, lãnh đạm nói: “Nói như thể cô không hút thuốc lá vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây