… Mà lạ thật đấy, tại sao trong khoảnh khắc đó, cô ta lại cảm thấy Tô Tái Tái rất khủng bố nhỉ?
Bạch Ngữ Dung nghĩ không thông.
Nhưng đối diện với câu hỏi của Trình Ngạn Xương, cô ta chỉ có thế cười gượng, ôm chặt lấy cánh tay của anh ta, làm nũng: “Đơn giản là muốn ra ngoài với anh thôi mà, với lại…”
Cô ta dừng lại một giây, mỉm cười với Trình Ngạn Xương, rồi chuyển giọng khinh bỉ, nói: “Anh Ngạn cũng từng nói rồi mà, thầy Tần mới là giáo sư giỏi nhất Luyện Đan Viện, còn người bên trong… nhất định không thể sánh bằng thầy Tần.”
“Nếu đã vậy thì em cần gì phải học tiết của ông ta chứ.” Bạch Ngữ Dung nhấp môi, siết chặt cánh tay Trình Ngạn Xương thêm một chút, rồi nói tiếp: “Với cả anh cũng đâu có muốn vào, thế thì càng không có lý do để em ngồi lại nghe giảng, đúng không anh?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây