Cô ta vừa nói, vừa vươn tay nắm lấy cánh tay của Trình Ngạn Xương, thể hiện sự thân mật giữa cô ta và anh ta ở trước mặt Tô Tái Tái một cách vô cùng tự nhiên.
“Muốn đến sớm thì đến thôi.” Tô Tái Tái nhìn cô ta một cái, tùy ý vẫy tay chuẩn bị rời đi.
Có điều còn chưa kịp cất bước thì Bạch Ngữ Dung đã mỉm cười và nhìn cô với vẻ mặt đầy áy náy: “Tiểu Tái à, chị thành thật xin lỗi em! Đáng lẽ ra lần đầu tiên em đến thủ đô, chưa từng đi đâu cả, chị nên đi cùng em mới phải. Nhưng mà lát nữa chị phải đi tham gia một buổi tọa đàm chung với anh Ngạn rồi, vì thế không thể đi cùng em được.”
Tô Tái Tái nghe xong, quay đầu nhìn Bạch Ngữ Dung, bình tĩnh đáp: “Ừm.”
... ???
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây