“Em hiểu rồi.” Tần Trác Thắng đáp lời, nhưng trong mắt lại toát ra vẻ không tin tưởng.
Chu Phổ chỉ là một người còn không bước nổi vào cổng lớn của Huyền Học Viện, kinh nghiệm có được là nhờ ông ta đã lớn tuổi mà thôi, cũng vì thế nên mới kiếm được cái danh hiệu giáo sư danh dự trong Luyện Đan Viện.
Một người như thế thì giỏi được bao nhiêu?
Phó viện trưởng Tôn cũng nhận ra học sinh của mình đang coi thường đối phương, ông ta không nói cái gì mà chỉ bổ sung thêm: “Đối với Bạch Ngữ Dung của hiện tại mà nói thì đúng là con bé sẽ học được rất nhiều thứ.”
Cũng đúng, như vậy thì chờ sau khi khai giảng, mình sẽ tiết kiệm được kha khá thời gian và công sức khi dạy dỗ Bạch Ngữ Dung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây