Tuy rằng bên trong không phát ra chút tiếng động nào nhưng cũng không cản bước cô ngồi đơn phương phàn nàn cả đống thứ.
“Sư đệ, cậu có thấy sư phụ quá đáng với chị không?” Tô Tái Tái lại tiếp tục ca thán.
Cô dừng lại, chun mũi rồi mới nói tiếp: “Ông ấy còn bảo tôi là thích làm loạn cơ. Chẳng biết ông lão nào đã làm loạn lúc phùng cửu, nếu mà không có cậu ra mặt ngăn cơn sóng dữ thì có khi giờ ông ấy đã nằm luôn ra đó, muốn đi đâu cũng phải nhờ đám thú cưng nuôi sau núi cõng đi rồi á.”
Tô Tái Tái lắc đầu, ra vẻ “Sư phụ nhà mình đúng là làm cho người ta không hết lo mà.”
Sau khi cô đau lòng ôm đầu cảm thương các thứ xong thì như nghĩ ra cái gì đấy, hơi dừng lại rồi quay sang liếc nhìn cửa đá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây