“Ông ơi, ông không sao chứ?” Y tá nhìn quản gia có sắc mặt tái nhợt, cô ấy dìu ông ta ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, sau đó nhặt chiếc phong bì mà ông ta đã làm rơi xuống đất lên rồi đưa lại cho ông ta.
Ngay khi chạm vào mu bàn tay của quản gia, y tá lập tức giật mình bởi bàn tay lạnh ngắt của ông ta, rồi nhìn thấy ông ta đổ mồ hôi lạnh, thế là cô ấy vội vàng hỏi: “Ông ở phòng bệnh nào vậy? Tôi đưa ông về phòng nghỉ ngơi nhé?”
“Ừ… Được.” Quản gia sợ đến mức có chút không thể định thần lại, ông ta bối rối gật đầu, nhìn y tá bằng đôi mắt mở to vẫn còn vẻ sợ hãi: “Làm, làm phiền y tá rồi.”
“Đây là điều tôi nên làm, để tôi đỡ ông dậy, ông cẩn thận nhé.” Y tá vừa nói vừa đưa tay đỡ lấy quản gia.
Sau khi quản gia run rẩy đi về phía phòng bệnh dưới sự dìu đỡ của y tá thì Tiểu Thái ở chỗ quẹo mới từ từ đẩy xe lăn ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây