Đại Sư Huyền Học Nằm Mơ Cũng Muốn Có Anti-Fan

Chương 2:

Chương Trước Chương Tiếp

“Chậc, trí thông minh của họ còn hiếm hơn cả oxy trên đỉnh Himalaya nữa!”

Nói rồi, Sở Ngôn Tiếu tiện tay cầm điện thoại mở Weibo, tìm thấy bài viết liên quan đến mình đứng đầu bảng hot search.

Báo Bá Weekly V: [Gần đây phóng viên của chúng tôi đã chụp được những bức ảnh thân mật giữa Cao Tử Minh và tiểu hoa mới ra mắt Sở Ngôn Tiếu. Hai người nghi vấn đang hẹn hò…]

Lướt qua bình luận dưới bài viết và Weibo của mình, quả nhiên toàn là lời mắng chửi.

Sở Ngôn Tiếu vui mừng khôn xiết, vội gọi hệ thống.

“Hắc Đản Hắc Đản! Tôi có bao nhiêu anti-fan rồi!”

[Hắc Đản cái gì chứ? Cô đặt biệt danh linh tinh gì vậy! Thật khó nghe!]

Hệ thống bất mãn càu nhàu một câu nhưng vẫn ngoan ngoãn báo số liệu.

[300 nghìn anti-fan rồi, cô đúng là may mắn!]

“Đây gọi là tên thân mật, không phải biệt danh! Chẳng lẽ mỗi lần gọi cậu tôi phải gọi cả tên đầy đủ? Như vậy thì dài quá! Hơn nữa, cậu chưa nghe qua sao? Tên thân mật mà đặt xấu thì mới sống tốt!”

Sở Ngôn Tiếu cười nói một cách tự tin: “Nếu cậu thấy không hay thì tôi đổi cho cậu! Hắc Hắc, A Hắc, Hắc Nhi, Hắc Bảo, Tiểu Hắc, Lão Hắc...”

Thật là càng ngày càng khó nghe, hệ thống vội vàng ngắt lời cô.

[Dừng, dừng, dừng! Cô cứ gọi như cũ đi!]

Công ty cách căn hộ của Sở Ngôn Tiếu không xa.

Vài phút sau, xe dừng lại ổn định trước cửa tòa nhà căn hộ.

Điền Dao vừa tháo dây an toàn chuẩn bị xuống xe thì bị Sở Ngôn Tiếu ngăn lại.

“Chị Điền, chị đừng xuống xe vội kẻo lát nữa bị thương nhầm. Chị ở trên xe giúp tôi gọi người nhé.”

Gọi người? Bị thương nhầm? Nghĩa là sao?

Đầu óc Điền Dao mơ hồ, chưa kịp hỏi gì thì đã thấy từ bốn phương tám hướng không biết từ đâu xuất hiện một đám người, ném trứng thối, cà chua hỏng và lá rau mục vào Sở Ngôn Tiếu vừa bước xuống xe.

“Đồ keo dán chó, tránh xa anh trai chúng tôi ra!”

“Anh trai chúng tôi không thể để cô nhúng chàm được!”

“Sở tiện nhân, đồ không biết xấu hổ! Đi chết đi!”

Những người này đều là fan của Cao Tử Minh, họ thần thông quảng đại tìm đến tận cửa nhà Sở Ngôn Tiếu để chặn cô.

Hiện trường trở nên hỗn loạn.

Mặt Điền Dao biến sắc, vừa định lao ra thì thấy Sở Ngôn Tiếu bình tĩnh mở ô, chắn hết những thứ đó lại.

Điền Dao nhận ra ngay, chiếc ô này là ô dự phòng để trên xe.

Những fan này chơi chiêu bất ngờ, nên đồ mang theo cũng chỉ đủ ném một lượt.

Ném xong một lượt, Sở Ngôn Tiếu thò đầu ra từ sau ô, nghiêm túc nói: “Chửi người và vứt rác bừa bãi sẽ tổn phúc đấy các bạn ạ.”

Fan thấy Sở Ngôn Tiếu không hề hấn gì, tức giận nói: “Cút! Không đến lượt cô dạy chúng tôi!”

“Dạy mấy người á? Mơ đi!” Sở Ngôn Tiếu từ từ thu ô lại, giơ tay chỉ vài người có khí đen lờ mờ trên đầu.

“Cô, cô, cô và cả cậu này nữa, chuyện này mấy người làm không chỉ một lần đúng không?”

Đám người bị chỉ mặt nghênh cổ lên chửi: “Liên quan gì đến cô!”

“Tất nhiên là không liên quan đến tôi rồi!” Sở Ngôn Tiếu nhướng mày, giọng điệu rất đáng ghét: “Chỉ là tôi thấy các người tuần tới sẽ bị mất điện thoại, mất việc, bị cắm sừng... tôi đang hả hê lắm đấy!”

Fan nghe xong càng tức giận hơn!

“Đồ phụ nữ độc ác! Cô còn dám nguyền rủa chúng tôi!”

Họ còn định chửi thêm gì đó, nhưng nhân viên an ninh của tòa nhà đã ra hết, họ đành phải bỏ cuộc, vừa chửi vừa tản ra.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️