Cậu cả của Linh Bảo bốn mươi tám tuổi, cậu út mới ba mươi sáu tuổi, hai người đều ở thành phố này phấn đấu nhiều năm mới mua được nhà của mình, đến nay
vẫn còn đang thế chấp. Hai người nhìn căn nhà này một lượt, cũng không tìm ra khuyết điểm gì, giá cả cũng rất hợp lí, nhưng vẫn có chút khó tin. “Linh Bảo à, cháu thật sự muốn mua căn nhà này sao? Còn trả hết một lượt?” Cậu út của Linh Bảo hỏi.
“Đúng vậy. Cháu đi học, bà ngoại ở trong thôn một mình cũng không có người bầu bạn, cháu muốn mua cho bà ngoại một căn nhà ở tiểu khu bên cạnh cậu út, như vậy cháu và mợ gần nhau, có thể chăm sóc nhau nhiều hơn.” Linh Bảo nhìn cậu cả, lại nói: “Căn nhà này cháu không cần, để tên bà ngoại, tương lai bà muốn cho ai cũng được.”
Không biết hai cậu nghĩ đến cái gì, sắc mặt nhất thời thay đổi, sau đó hai người đều chạy ra ngoài gọi điện thoại cho vợ mình.
Không bao lâu sau, mợ út ở gần liền mang theo hai đứa nhỏ tới đây, gọi bà đến là nhiệt tình, hỏi han ân cần, một câu mẹ hai câu mẹ. Mợ cả ở xa một chút, đến chậm, trên đường đi đã đặt xong cơm chiều, còn nói đặc biệt đặt móng, rất mềm, thích hợp cho bà ngoại ăn ở tuổi này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây