Mà Phùng Kim Thành không nhìn thấy Phùng Lan Lan, định mang theo vệ sĩ, tiếp tục dựa theo phương hướng bùa chú chỉ định tìm tìm con gái, nhưng chưa đi được mấy bước, đã nghe thấy tiếng bước chân.
Không đến một phút sau, họ thấy Linh Bảo kéo theo ba người đàn ông bị dây mây trói đi tới, trên lưng cô có một người phụ nữ lớn tuổi hơn một chút, bên cạnh còn có hai người đi theo. Trong đó cô gái cắt tóc ngắn giống như nam sinh, có hơi mập mà ngốc nghếch, nhìn thấy Phùng Kim Thành trong đám người, nhất thời miệng méo xệch, chạy về phía Phùng Kim Thành.
“Ba ơi! Ba!”
Cô ấy vừa hét vừa chạy. Rất rõ ràng, cho dù thần kinh não bộ của cô ấy bị tổn thương biến thành kẻ ngốc, nhưng chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra ba mình. Phùng Kim Thành nhìn con gái toàn thân bẩn thỉu, trên mặt còn có mấy vết bầm tím, nước mắt lập tức rơi xuống.
Rồi một bước thành ba chạy tới ôm chặt lấy con gái: “Lan Lan! Cuối cùng ba cũng tìm thấy con!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây