Anh có dám đánh cược sự sống của con gái anh không?” Thang Kiến Quân bị đánh đến mặt mũi bầm dập cố gắng tiếp tục uy hiếp Phùng Kim Thành.
“Thêm cả tội tống tiền vào nữa. Có vẻ như anh còn muốn bị kết án thêm vài năm.” Một câu của Linh Bảo làm cho hắn á khẩu không nói nên lời. Nhận được điện thoại của Phùng Kim Thành, cảnh sát nhanh chóng đến hiện trường, hỏi rõ tình hình, liền bắt giữ anh em nhà họ Thang, bọn họ bắt đầu khóc rống cầu xin Phùng Kim Thành tha thứ.
Biết được Phùng Kim Thành muốn tới thành phố Vân Tích cứu con gái, Cục trưởng Trần lại phái thêm hai cảnh sát đi theo, dù sao đôi khi có nhân viên chính thức ở đây, sẽ làm việc tốt hơn nhiều.
Vì lý do an toàn, Phùng Kim Thành không từ chối lòng tốt của ông ta. Vì danh dự của con gái, ông ta dặn dò cục trưởng Trần chú ý giữ bí mật vụ án, lúc này mới mang theo năm vệ sĩ, hai cảnh sát, cùng Linh Bảo đi tới sân bay. Linh Bảo cảm thấy rất mới lạ với phương thức di chuyển bằng máy bay này. Trong sảnh chờ, người đến người đi, nhưng từ cách ăn mặc đến cách nói chuyện đều phong phú hơn rất nhiều so với những người cô nhìn thấy ở trong thôn Tiểu Sơn. Dụng cụ kiểm tra an ninh khiến Linh Bảo dừng chân một hồi lâu, cách rương mà con người có thể nhìn thấu bên trong chứa những gì, quả thực giống như pháp thuật vậy.
Nhưng trong ký ức của nguyên chủ, kỹ thuật kiểm tra an ninh này rất bình thường. Xem ra trong năm trăm năm ngủ say, trình độ kỹ thuật của con người thật sự là tiến bộ rất nhanh chóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây