Nhưng hắn không sao ngờ được, cho dù cô đã hao phí nhiều thần lực như vậy để tu bổ cho phong ấn trận pháp mà vẫn có thể làm hắn bị thương một cách dễ dàng.
Vì thế hắn chỉ có thể quyết định nhanh chóng chạy trốn. Có đánh lại được hay không lần đầu tiên đối mặt hắn đã có thể cảm giác được, không cần phải dây dưa hy sinh vô ích để làm gì.
Nhưng một cơ hội lớn như vậy nằm ngay trước mắt, nếu hắn không làm gì cả thì quá đáng tiếc. Hắn không phải là người nhát gan sợ phiền phức, từ trước tới nay hắn chưa từng sợ nguy hiểm hay phải khiêu chiến, nếu không hắn đã chẳng đi được đến ngày hôm nay.
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có cách khuếch trương thanh thế và khơi mào để Xích Vân và Bạch Đế Sơn Thần tranh đấu lại lần nữa mới có thể khiến cho hắn có cơ hội để thừa cơ.
“Ngươi nói đúng, truyền lệnh đi các nơi, đã đến lúc chúng ta nên khuếch trương rồi. ”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây