Mẹ Miêu muốn dẫn Linh Tú đi xin xăm*, nên vừa mới vào cửa đã dẫn cô ấy đến chỗ cửa sổ để xếp hàng. Đây là quy định của miếu Ngọc Hoàng, nếu như muốn xin xăm, giải xăm thì phải đi xếp hàng gửi tiền lấy số. Linh Bảo nhìn thấy số người xếp hàng xin xăm gần bốn, năm mươi người, nên thôi để ba người bọn họ đi xếp hàng còn bản thân cô thì đi dạo xung quanh miếu.
*Xin xăm: Xin xăm trước kia chỉ là một trò chơi may rủi, nhằm đem đến những giây phút vui vẻ cho con người trong những dịp đầu năm. Nhưng trong tín ngưỡng của chúng ta hiện nay, nó dường như trở thành một hoạt động tâm linh, giúp con người kết nối với các bậc siêu nhiên để có thể biết trước vận hạn của mình trong năm mới.
Từ sự tôn trọng dành cho việc tán tiên có thể đang trú ngụ nơi đây nên Linh Bảo không mở thần thức mà chỉ làm một người bình thường đi dạo nhìn ngắm ngôi miếu lớn nhất tỉnh Nam này.
Vừa bước vào cửa đại điện, lập tức nhìn thấy một tượng Ngọc Hoàng vừa quyền lực vừa đẹp một cách lộng lẫy đang ngồi ở đó, có thể thấy được tay nghề của người thợ điêu khắc rất cao, tuy là vẻ ngoài thì không giống với Ngọc Hoàng đại đế nhưng mà khí thế uy nghiêm kia thì lại rất giống.
Nếu hỏi vị thần mà lúc trước Linh Bảo ghét nhất là ai thì đó sẽ là Ngọc Hoàng, vì ông ban ra đủ loại thiên quy để quản lý các thần linh. Nhưng mà bây giờ nhìn thấy tượng của ông ấy thì cô lại có một cảm giác thân thuộc không tên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây