Nếu như cô không thích mềm mỏng, cũng còn thời gian từ từ kiếm cách khác. Cho nên tất cả mọi người ở đây bao gồm cả Trình Toàn Khắc đều muốn để lại ấn tượng tốt trong lòng cô. Cũng vì thế khi cục trưởng bảo muốn thêm người đến giúp đỡ, đám tổ tông cao thủ tiên thiên này mới nhiệt tình đứng ra ứng cứu, thậm chí khi cứu người cũng vô cùng hăng hái.
Lần này các cao thủ tiên thiên bình quân một người cứu được mười người, linh khí trong cơ thể họ có hạn, dùng hết thì phải nhờ đến linh thạch để bổ sung. Tuy rằng mỗi ngày không cứu quá nhiều, người nhưng bởi vì liên tục sử dụng linh khí chưa có một giây phút nào nghỉ ngơi nên rất nhiều người trong bọn họ có một cảm giác mà gần trăm năm qua họ chưa nếm trải, đó là sự mệt mỏi đến sức cùng lực kiệt.
Khi sự việc được giải quyết xong xuôi, bọn họ cũng giống như người bình thường mệt mỏi đến mức chỉ muốn nằm xuống tại chỗ, hoàn toàn không còn hơi
sức đi làm chuyện khác. Sau khi tạm biệt bạn bè họ cũng rời đi, còn Linh Bảo được Thang Viên đưa về trường học.
“Cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện này, ngày mai tôi phải ngủ một giấc thật đã mới được. Linh Bảo, cô cũng nghỉ ngơi dưỡng sức đi, khi nào khỏe thì chúng ta hẹn nhau đi ăn cơm.” Thang Viên vừa lái xe vừa thoải mái nói. “Anh vui mừng sớm quá rồi, việc còn chưa xong đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây