Nghe được tiếng quát của Trương thiếu, đội trưởng không chút do dự giơ súng về phía Linh Bảo.
Một tiếng “phanh” vang lên hệt như bắn pháo hoa, Linh Bảo nhìn viên đạn bay vun vút tới chỗ mình, hơi nghiêng đầu sang một bên tránh được, còn viên đạn thì ghim vào bức tường phía sau cô, làm tường cách âm nổ tung thật to.
Vừa rồi viên đạn kia nhắm thẳng vào đầu cô, nếu cô là người thường, chỉ sợ bây giờ đã nở hoa đầy đầu rồi.
“Chỉ vì một mệnh lệnh của con trai lãnh đạo mà ra tay tàn sát dân lành, đúng là một cảnh sát tốt!” Linh Bảo mở miệng châm chọc.
Đội trưởng thấy cô nhẹ nhàng tránh được viên đạn thì vô cùng kinh ngạc, nghe được lời này của cô thì khinh thường cười rộ lên:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây