Lê Tuyết lập tức sững sờ, những chuyện này hoàn toàn khác với những gì Khương Vân Vân nói với cô ấy, cô ta nói rằng ba mình là một nhà thầu xây dựng còn mẹ làm nội trợ chỉ chịu trách nhiệm dạy dỗ hai chị em họ, nếu không thì tự chăm sóc mình hoặc đánh bài với bạn bè. Bởi vì Khương Vân Vân là một người đến từ một huyện nhỏ, từ khi cô ta lên thành phố học, Lê Tuyết chưa bao giờ đến thăm nhà Khương Vân Vân, nhưng vì lòng tin đối với bạn bè nên Lê Tuyết chưa bao giờ nghi ngờ những gì Khương Vân Vân nói.
“Linh Bảo… Sao cậu biết những chuyện này? Còn biết rõ hơn cả mình nữa thế?”
“Mình...” Linh Bảo hơi do dự, sau đó từ bỏ việc nói thật: “Cậu quên mình làm nghề gì rồi sao? Một đại sư thần linh đủ tiêu chuẩn, núi, y học, vận mệnh, bói toán, không gì là không làm được. Rất dễ dàng để suy ra gia cảnh và điều kiện kinh tế của một người qua việc nhìn và tiếp xúc với người đó, tình trạng kinh tế là chuyện rất dễ dàng nhìn ra. Mặc dù không thể biết được quá chi tiết, nhưng kết hợp nhân tướng học với suy luận vẫn có thể rất dễ đoán được.”
Chỉ cần Linh Bảo muốn, cô nguyện ý tiêu hao thần lực, người phàm ở trước mặt cô đều trở nên minh bạch, không thể che giấu bất cứ bí mật gì.
Đây chính là cái gọi là thần linh, cho dù là chuyện xấu xa gì, cho dù giữ bí mật kỹ càng đến đâu, chỉ cần những chuyện đã làm thì đều không thể qua được con mắt của thần linh và lá số tử vi được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây