Khương Vân Vân thấy vậy, có chút khinh bỉ bĩu môi, người bạn này của Lê Tuyết thật là không có kiến thức, quả nhiên là một đứa nhà quê. Có điều vừa hay, có người như vậy ở đây, mới giống như lá xanh tô điểm cho hoa hồng chứ.
Đi lên tầng bốn của trung tâm thương mại, quả nhiên thấy được nhà hàng buffet hải sản sang trọng cao cấp. Dượng của Lê Tuyết đã đứng chờ bọn họ ở cửa rồi.
Đó là một người đàn ông trung niên gần năm mươi tuổi, Cao Lập Quân không bụng phệ mặt béo như những người ở cái tuổi này, ông ấy giữ gìn vóc dáng rất tốt, hoàn toàn không có bụng bia. Nhìn ông ấy chỉ giống như ngoài bốn mươi tuổi, ăn nói hài hước lại nhẹ nhàng, rất có sự thu hút của người đàn ông trưởng thành.
Cao Lập Quân cũng rất thân thiết với hai người bạn của cháu gái mình, dẫn họ tới trong nhà hàng hải sản rồi dặn dò họ tự đi lấy đồ ăn, không cần ngại.
Nhà hàng buffet này hoàn toàn khác biệt với quán ăn ở bên ngoài trường học, bất kể là không gian hay không khí đều cảm thấy rất sang trọng. Linh Bảo ham mê ăn đồ tươi ở quán ăn ngoài trường học kia hai lần, sau đó không muốn ăn nữa. Thức ăn đếm qua đếm lại vẫn chỉ có từng đấy món, hơn nữa vì giá thấp nên đa số đều dùng nguyên liệu kém chất lượng để nấu, ăn lâu thì sẽ cảm thấy không ngon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây