“Làm gì?” Tiết Định Khôn ngáp một cái, từ trên cỏ ngồi dậy, đêm qua anh ta đã có một giấc ngủ ngon lành, là một đêm thoải mái nhất trong thời gian qua. Nhìn dáng vẻ tràn đầy năng lượng của con trai, cha mẹ Tiết Định Khôn: “...” Hóa ra tối qua chỉ có hai người bọn họ ngủ không ngon giấc ư? Phó Vãn khẽ nâng tay phải lên, sợi dây buộc tóc màu đen bay lên không trung, sợi tóc mềm mại nhẹ nhàng buộc chặt cổ tay Tiết Định Khôn. Mái tóc đen như mực kéo dài vô tận, đầu kia nhẹ nhàng rơi vào tay Phó Vãn.
Phó Vãn đưa tóc cho Đoàn Đoàn: “Giữ lấy.”
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn gật đầu, ôm chặt sợi tóc đen mảnh để hoàn thành nhiệm vụ Phó Vãn giao phó.
Triệu Dương không khỏi nói: “Giống như dắt chó đi dạo vậy.” Tiết Định Khôn: “...”
Tên nhóc này cứ đợi anh ta tỉnh lại đi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây