Phó Vãn không quan tâm dù anh ta có tiền hay không, chỉ cần tiền của anh ta có thể thông qua quán ăn chuyển vào túi của cô mà không bị Thiên Đạo xóa sạch thì cô sẽ mặc kệ mọi chuyện.
“Nhưng tôi đã ký hợp đồng với lâm trường lớn để hợp tác với nhà máy gỗ Hưng Đạt...”
Phó Vãn ra hiệu cho Tạ Khiêm đẩy sạp hàng thức ăn về nhà, cô bình tĩnh bỏ lại một câu nói: “Tốt nhất là anh đừng có chạm vào bất cứ cái thân cây nào ở trong lâm trường của nhà máy gỗ Hưng Đạt.”
Lời này là có ý gì?
Hạ Huy đã đặt tất cả vốn liếng của mình lên đó, bây giờ không được động vào thì sao được? Lúc này anh ta đã bắt đầu luống cuống nói, đuổi theo hỏi: “Lời này của cô là có ý gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây