“Đầu bếp Phó bảo tôi đưa đến.” Tạ Khiêm cầm lấy lá bùa, đang muốn nhìn kỹ hoa văn trên đó, nào ngờ ngón tay vừa chạm vào, sắc mặt cậu ấy đã lập tức thay đổi.
Bàn tay cầm bùa vàng tỏa ra một luồng ánh sáng mỏng manh, như một mũi tên vô hình.
Đây là... bùa chỉ đường cao cấp!
Vậy mà... tùy tiện đưa cho người ta như vậy?
Nếu là sư phụ của cậu ấy, ở thành phố lớn phải đặt tiền trước mới làm được. Tạ Khiêm quay đầu nhìn lại Phùng Kiện và những người khác vài lần, cứ cảm thấy họ không xứng đáng có được thứ này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây