Dương Chấn Vinh nghe vậy sửng sốt, lẩm bẩm: “Nhưng đó là thứ tôi cho cô.”
Chẳng trách Phó Vãn nói cô không muốn thịt lợn nhưng vẫn để anh ấy cắt ra, hóa ra cô đã nghĩ kỹ, đã muốn để anh ấy đưa cho hàng xóm từ lâu.
Từ đầu đến cuối, Phó Vãn chỉ vì báo đáp anh ấy đã giúp cô mua gian hàng đồ ăn.
Phó Vãn đứng dậy lấy ra chiếc áo thun Đoàn Đoàn được gấp gọn gàng sang một bên, cô lấy kéo cắt một tấm vải màu xanh nhạt đưa cho Dương Chấn Vinh, khẽ mỉm cười: “Giữ lại đôi tai lợn cũng được, Đoàn Đoàn muốn ăn chúng.”
Cô là người hàng xóm đầu tiên đưa nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây