Lệ Xuyên nhớ ra Vương Tình, hồi cấp 3 cô ta suốt ngày quấn lấy anh, còn tự mình đa tình nói với người khác là thích anh, đúng là bệnh hoạn, bám riết lấy anh, đúng là một con nhỏ điên: “Chuyện này, cháu không quyết định được.”
Lệ Xuyên nhìn Tưởng Manh, theo bản năng anh không muốn cô đi.
Tưởng Manh nào biết được suy nghĩ trong lòng Lệ Xuyên, vừa nghe có việc làm, trong lòng cô liền vui như nở hoa: “Ông ơi, cứu người là chuyện tốt, cháu đồng ý, phục vụ nhân dân là tôn chỉ của người trong giới huyền học chúng cháu.”
Cô nói vậy thôi, chứ trong lòng lại nghĩ, nhà họ Vương à, có thể qua lại với gia đình giàu có như nhà họ Lệ, chắc chắn gia thế cũng không tầm thường, nói cách khác, tiền công chắc chắn cũng không ít!!
Lệ Xuyên nhìn vẻ mặt của Tưởng Manh, liền biết ngay con sâu tiền trong lòng cô lại bắt đầu ngọ nguậy rồi, anh đau đầu thật sự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây