“Ăn từ từ thôi, không ai tranh giành với cô đâu.” Lệ Xuyên vừa cười vừa gắp thức ăn cho cô.
“Sao anh không ăn?”
Lúc này Tưởng Manh mới phát hiện ra Lệ Xuyên dường như chưa ăn được mấy miếng, cô hơi ngại ngùng, buông đũa xuống.
Lệ Xuyên cười mỉm, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi thích nhìn cô ăn hơn.”
Tưởng Manh chạm phải ánh mắt nóng bỏng của anh, đưa tay lên ôm lấy trái tim đang đập loạn nhịp của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây