Lúc này, Từ Đại Phúc kích động, anh ta là bạn bè với Tưởng Manh nhiều năm như vậy, sao có thể nhẫn tâm nhìn cô ấy cô đơn lẻ bóng, cô độc một mình chứ: “Tưởng Manh, làm quý tộc độc thân cái gì, học hỏi anh đây này, anh đây đã thay biết bao nhiêu người rồi, cậu...”
Từ Đại Phúc còn chưa nói hết câu, đã cảm nhận được ánh mắt chết chóc từ bên cạnh, mông theo bản năng siết chặt, xong rồi, lỡ lời rồi, mấy ngày nay đừng hòng có ngày nào sống yên ổn.
Tưởng Manh nhìn thấy người đàn ông trầm ổn đang nhìn Từ Đại Phúc với ánh mắt cười như không cười.
Cô đầy ẩn ý nói: “Thay biết bao nhiêu người rồi, tình sử của cậu phong phú thật đấy.”
Từ Đại Phúc không dám thở mạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây