“Người kia cao quá, người này cũng được!”
“Cô nhìn người kia kìa, áo sắp nứt ra rồi, người gì mà lực lưỡng thế!”
...
Tưởng Manh xoa xoa mi tâm, hất tay Chung Linh ra, u oán nhìn cô ta: “Có phải kiếp trước cô chết vì thiếu đàn ông không vậy?”
Chung Linh hơi tủi thân, bĩu môi: “Đó đâu phải lỗi của tôi, anh trai tôi suốt ngày nhét mấy tên xấu xí cho tôi, khiến tôi mệt mỏi về mặt thẩm mỹ, bây giờ khó khăn lắm mới thoát ra được, tôi đương nhiên phải nhìn nhiều một chút, không ăn được thì nhìn cũng được mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây