Bị anh cắt ngang, Tưởng Manh suýt nữa thì cắn vào lưỡi, cô cười hì hì: “Đúng vậy, em phải gọi nhiều món một chút, nếu không sẽ làm bẽ mặt đầu bếp Lệ tổng đây. Nhưng mà em đói lắm rồi, khi nào mới được ăn?”
Nghe thấy hai chữ “đói lắm”, Lệ Xuyên phớt lờ những lời nịnh nọt của Tưởng Manh, búng nhẹ vào trán cô: “Chờ một chút, anh đi nấu cho em.”
Nói xong, Lệ Xuyên lấy nguyên liệu ra, đi vào bếp, bắt đầu nấu ăn cho bạn gái.
Tưởng Manh tựa vào khung cửa, ngắm nhìn chàng trai đẹp trai, lạnh lùng đang nấu ăn.
Lúc này, Lệ Xuyên mặc một chiếc áo sơ mi trắng, đeo tạp dề, tay áo xắn lên cao, để lộ cánh tay rắn chắc. Từ góc độ này, Tưởng Manh có thể nhìn thấy sườn mặt của Lệ Xuyên, gương mặt góc cạnh, ánh mắt tập trung, bàn tay thoăn thoắt xử lý nguyên liệu. Bóng dáng cao lớn của anh di chuyển liên tục trong bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây