Bạch Hiểu Lệ mặc kệ cậu có đau hay không, đẩy cậu đến bên chậu rau, ép cậu nhặt rau, còn bà ta thì bỏ đi.
Khoảnh khắc hai bàn tay chạm vào nước lạnh, cơn đau buốt giá ập đến, lạnh đến thấu xương.
Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, hòa vào dòng nước.
Ôn Lãng biết trên thế giới này chẳng có ai tốt với cậu cả, cậu chỉ là một đứa trẻ cô độc, không ai quan tâm, cũng chẳng ai thật lòng đối xử tốt với cậu.
Nỗi cô đơn và đau đớn giày vò trái tim non nớt, những giọt nước mắt tủi nhục cứ thế tuôn rơi, lăn dài trên gương mặt nhỏ bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây