Ôn Dư thản nhiên liếc nhìn dì Dương: “Dì, dì đừng quản thằng nhóc thối này nữa, tính nó là như vậy.”
Ôn Lãng nhượng bộ, Ôn Thanh - người vốn đang tức giận bỗng chốc trở nên ngoan ngoãn, giơ hai tay lên: “Anh, chỉ một lần này thôi, nếu em vẫn không điều tra ra được gì, em sẽ từ bỏ, sau này anh bảo em đi hướng đông, em tuyệt đối không đi hướng tây, chị, cảm ơn chị!!”
Nói xong, Ôn Thanh lại đi đến bên cạnh dì Dương làm nũng: “Dì Dương, sao dì không bênh vực con...”
Tưởng Manh nhìn thấy tất cả, luôn cảm thấy có gì đó không đúng, có một cảm giác kỳ lạ khó tả, nhưng rốt cuộc là gì, cô cũng không biết.
****
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây