Tưởng Manh còn chưa kịp đọc tin nhắn, đối phương đã gửi thêm một đống tin nhắn nữa, cô cũng không biết nên trả lời câu nào, cuối cùng, cô không chịu nổi nữa.
Cô trực tiếp gào vào WeChat: “Cậu đừng mang theo gì khác, chỉ cần mang bản thân đến là được!!”
Đương nhiên, câu nói này của cô là nói ngược, nhưng đối phương có vẻ ngây thơ quá, lúc Tưởng Manh đến Cục Linh Dị, đối phương thực sự tin lời cô, không mang theo bất cứ thứ gì.
Tưởng Manh nhìn chàng trai đeo kính, cao gầy, mặt mày hiền lành, có vẻ chưa từng trải sự đời trước mặt, nhướng mày: “Kiều Thần, đồ đạc của cậu đâu?”
Kiều Thần ngại ngùng gãi đầu: “Hả? Không phải chị bảo chỉ cần em đến là được sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây