Tưởng Manh cười ha hả: “Lệ tổng, có câu đồ đã tặng thì như bát nước đã hắt đi, không biết anh đã từng nghe qua chưa?”
Lệ Xuyên chuyển đồ từ tay trái của cô sang tay phải của mình, như vậy, hai người đều có một tay trống.
Sau đó, Lệ Xuyên nắm lấy tay Tưởng Manh, mười ngón tay đan vào nhau, ánh mắt dịu dàng như làn gió: “Anh chưa từng nghe qua, anh chỉ biết, tay đã nắm thì không thể buông ra.”
Tưởng Manh mỉm cười, đột nhiên rút tay ra, dùng hành động để vả mặt Lệ Xuyên: “Anh xem, buông ra rồi, lời nói của Lệ tổng sao lại không thực tế như vậy chứ?”
“Thật sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây