Gọi điện báo cảnh sát xong, Tưởng Manh dắt Vương Tình như dắt trâu, miệng ngậm một cọng cỏ, vừa đi vừa ngâm nga bài hát, giống hệt một đứa trẻ chăn trâu thời hiện đại.
Tìm một chỗ kín đáo, khó bị bảo vệ phát hiện trong ruộng ngô, dưới gốc một cái cây nhỏ, cô cột Vương Tình vào gốc cây như cột trâu, không cho cô ta chạy trốn.
Vương Tình cúi đầu nhìn hai tay bị trói, sau đó nhìn đầu dây thừng còn lại, tức giận ngút trời.
Người phụ nữ này dám trói cô ta như trói súc vật!
Cô ta trừng mắt nhìn khuôn mặt thảnh thơi của Tưởng Manh, hận không thể khoét một lỗ trên mặt cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây