Tưởng Manh không hề ngạc nhiên, cô tin rằng Lệ Xuyên sẽ không tha cho kẻ đã hãm hại ông nội mình.
Cuối cùng, mọi chuyện cũng đã kết thúc, cả ngày chưa ăn gì, Tưởng Manh đi tìm đồ ăn, tìm được một quán lẩu cay ven đường, ung dung ngồi ăn.
Đang ăn ngon lành, bỗng nhiên có một người ăn mày cầm chiếc bát mẻ đến trước mặt cô, đưa chiếc bát đã vỡ mất mấy góc ra trước mặt cô: “Làm ơn, làm ơn, cô gái, làm phúc cho người, sẽ gặp may mắn cả đời.”
Tưởng Manh đang định gắp miếng lẩu cay vào miệng: “...”
Tưởng Manh - người vừa bị gắn mác “người tốt” - lúc này chỉ muốn người ăn mày kia biến mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây