“Nếu không phải mấy năm trước cha âm mưu muốn giao hết cổ phần công ty cho thằng con cháu trai bảo bối của cha, không cho con một chút nào, thì con có làm ra chuyện điên rồ này không? Con có phải nuôi tiểu quỷ chuyển vận, làm ra chuyện phạm pháp, hại người này không?!”
Sự ấm ức của Lệ Siêu là thật, sự căm hận cũng là thật, ông ta đã cúc cung tận tụy, làm việc chăm chỉ cho nhà họ Lệ nửa đời người, vậy mà cha ruột của ông ta lại không cho ông ta một chút tài sản nào, ông ta không cam tâm.
Ông cụ Lệ nghe xong những lời này, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc và không thể tin nổi, ông lảo đảo lùi về sau mấy bước, suýt chút nữa thì ngã xuống đất, may mà Tưởng Manh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy ông, ông cụ Lệ mới không bị ngã sấp mặt.
Tưởng Manh nhíu mày, thầm nghĩ, đây lại là một vở kịch tranh giành tài sản gia đình, cô cứ tưởng chỉ có trên phim ảnh mới có, không ngờ hôm nay lại được chứng kiến tận mắt.
“Chỉ vì chuyện này mà con giết người, tại sao cha lại nuôi dạy ra một đứa con như con chứ?” Ông cụ Lệ buồn bã mắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây