Tưởng Manh nhìn Chu Dương với ánh mắt cầu cứu, anh ta ra hiệu cho cô ở lại trò chuyện với ông lão một lát, dù sao bọn họ vừa mới bắt quản lý công ty của ông ta đi.
Tưởng Manh dìu ông lão đi ra khỏi văn phòng: “Ông Từ, ông có trách cháu bắt quản lý của công ty ông đi không?”
Từ đạo trưởng nghe vậy, thở dài, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Chu Dương: “Haizzz, ông già rồi, không quản được mấy đứa trẻ các cháu nữa. Tiểu Vương là tự làm tự chịu. Không nói chuyện này nữa, Manh Manh, bây giờ cháu làm việc ở đồn cảnh sát sao?”
Có lẽ là do lúc nãy Lý Kiến Nghiệp đến bắt Vương Việt mặc đồng phục cảnh sát, nên Từ đạo trưởng mới nghĩ Tưởng Manh làm việc ở đồn cảnh sát.
Tưởng Manh lắc đầu giải thích: “Không phải đồn cảnh sát, mà là Cục Linh Dị, ông Từ có nghe nói qua chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây