Loại lời nói dối này người thường nghe qua cũng biết là giả, nhưng không biết là Lưu thiên sư tuổi tác đã cao hay là vẫn chưa hoàn hồn, ông ta lại tin là thật, ngẩn người nói: “Thì ra là vậy, tôi còn tưởng là có kẻ ác ý muốn dùng Mê Hồn Chú. Đúng rồi Tưởng đạo hữu, lần trước tôi còn muốn so tài đạo thuật với cô, không biết cô có thời gian không, quản lý Vương của chúng tôi, cũng chính là Vương đạo trưởng, cũng rất muốn gặp cô, không biết cô có nể mặt không?”
Trong nhận thức của Lưu thiên sư, những thiên sư lợi hại như Tưởng Manh chắc chắn sẽ không làm ra chuyện hèn hạ như yểm Mê Hồn Chú.
Gặp cái gì mà gặp, gặp quản lý Vương chẳng khác nào tự vạch trần thân phận của mình, đến lúc đó thì xong đời.
“Lưu thiên sư, chúng ta có dịp rồi so tài sau, bạn trai tôi đang đợi tôi ở dưới, tôi đi trước.” Tưởng Manh nói, sau đó lùi dần về phía cửa ra vào, nhân lúc đối phương không chú ý liền chuồn mất.
Lưu thiên sư định đuổi theo, nhưng Tưởng Manh đã không thấy đâu nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây