Chu Ngư chủ nhiệm nhà máy hóa phẩm Hoa Mỹ đã sống lại vào năm 1981. Lúc này, cô là một sinh viên nông nghiệp bị buộc thôi học vì yêu đương trong trường mà không chịu nghe lời khuyên can.
Tất cả mọi người đều nói: Cô học hành dở dang, không thể được tuyển vào nhà máy, không có bằng tốt nghiệp để được phân công công tác, đến cả chuyện lấy chồng cũng chẳng ai màng đoái hoài.
Chu Ngư lại có suy nghĩ khác: Vào nhà máy làm gì? Lấy chồng để làm gì?
Đầu thập niên 80, các thương hiệu hóa phẩm ngoại quốc vẫn chưa tràn vào Hạ Quốc. Đây chính là cơ hội trời ban để vươn mình lập nghiệp. Không khởi nghiệp lúc này, thì còn đợi đến khi nào?
Nói thì dễ, nhưng trong túi chỉ có mười ba đồng một hào tám xu. Vậy thì bắt đầu lại từ đầu thôi!
Nhiều năm sau, tập đoàn Hoa Mỹ vươn lên trở thành tập đoàn hóa phẩm lớn nhất thế giới, đồng thời sở hữu chuỗi siêu thị và trung tâm thương mại số một toàn cầu, kiêm luôn nhà cung ứng nấm lớn nhất thế giới.
Chu Ngư được mời về trường đại học giảng dạy cho sinh viên, khi đến tiết vấn đáp sau giờ học.
Sinh viên A hỏi: “Năm 1981, phần lớn người khởi nghiệp đều kiếm được khoản vốn đầu tiên nhờ buôn bán chênh lệch giá. Tại sao cô lại chọn trồng nấm?”
Chu Ngư: “Tiền ít thì đi chẳng xa.”
Khán giả: “Ha ha ha… đúng là hài hước!”
Sinh viên B: “Khi các thương hiệu hóa phẩm nước ngoài tràn vào Hạ Quốc, họ cố giành thị phần bằng cách tăng phí vào siêu thị và giảm giá khuyến mãi, nhằm chèn ép hàng nội địa. Thế nhưng cuối cùng lại bị cô dẫn đầu cuộc phản công, nhờ vào chuỗi siêu thị và thương mại lớn nhất trong nước. Xin hỏi, lúc mở cửa hàng bán lẻ, cô đã lường trước điều này sao?”
Chu Ngư: “Tôi đoán trước rồi. Vẫn luôn chuẩn bị cả đấy, chỉ chờ bọn họ đến thôi.”
Khán giả: “Ha ha ha… sao mà tin được chứ!”
Sinh viên C: “Bao nhiêu ngành nghề để chọn, cô lại học nông nghiệp cớ gì lại làm hóa phẩm?”
Chu Ngư: “Vì đó là tình yêu cả đời tôi.”
Năm 2007, Chu Ngư giám đốc nhà máy Hoa Mỹ vì kiên quyết không để bị nước ngoài thâu tóm mà gặp tai nạn xe rồi qua đời.
Sau khi sống lại, cô chỉ nghĩ: Đã không chết thì cứ sống thật kiên cường, sớm muộn gì cũng khiến lũ khốn đó trả giá!