Thân thể bất giác chấn động, Trác Phàm cừng ngắc nghiêng đầu lại, trố mắt nhìn, lầm bầm nói: “Ngươi...đều biết?”
“Còn không biết!” Khóe miệng Sở Khuynh Thành hơi vểnh lên, oán trách liếc hắn một cái: “...Ta đang chờ người khai báo thành thật đây. Phu quân!”
“Aiz, đừng đừng đừng, đừng gọi như vậy. Sở lâu chủ, có hiểu lầm ở đây. Lúc đó ta thật không biết ngươi có ý tứ đó...” Trác Phàm cuống quýt khoát tay, sau đó gặp Độc Thủ Dược Vương kia đã bắt đầu luyện đan lần thứ hai, vội vàng nói:Chuyện này chờ sau này chúng ta lại nói đi. Trước tiên ta phải đem lão gia hỏa kia đá đi đã.”
Nói xong gần như là trốn chạy chạy mất.
Sở Khuynh Thành không khỏi sững sờ, trong mắt trừ mê mang bên ngoài mà còn có cảm giác mất mát nồng đậm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây